Một người bạn là họa sĩ cùng lên Đà Lạt chơi, trước khi về Phan Rang đội mưa đến The Yellow Chair sau đó anh nhắn tin lại cho đội ham chơi: “Nhất định phải đến đây nhé”. Rồi gửi định vị.
Vượt qua những con dốc rất Đà Lạt những ai lần đầu tiên đến
hẳn sẽ hơi bối rối khi đứng trong khuôn viên một khu biệt thự kiến trúc khá đẹp
bởi không gian The Yellow Chair nằm giấu mình bên một sườn đồi. Mạnh dạn đẩy
cánh cửa sơn màu trắng, sau tiếng chuông khẽ reo là chiếc view toàn cảnh nhìn ra một thung lũng
nhỏ. Dưới đó có vườn rau xanh mướt với những luống rau xinh xắn.
Một phụ nữ nhỏ nhắn có mái tóc được chăm sóc cẩn thận pha cà
phê cho chúng tôi. Lúc sau mới biết đó là Hạnh – chủ nhân của không gian The
Yellow Chair. Sáu năm trước, Hạnh và chồng
người Hàn Quốc rời Sài Gòn lên Đà Lạt chọn mua mảnh đất 4.000 mét vuông này. Hạnh
người Buôn Mê Thuột, lớn lên với rẫy cà phê của ba. Khi làm đồ án tốt nghiệp đại
học ngành ngoại thương, Hạnh chọn cây cà phê làm đối tượng nghiên cứu. Sự mộc mạc
trong việc sử dụng những kiến thức quan sát từ ba cô trong việc chăm sóc cây cà
phê đã khiến hội đồng ngạc nhiên và đánh giá cao. Sau này, cô tiếp tục phát triển
sản phẩm cà phê xuất khẩu sang các thị trường nhiều nơi trên thế giới. Trong
quá trình này, Hạnh kết hợp với các chuyên gia của trường Đại học Y Dược Buôn
Mê Thuột, nghiên cứu sử dụng con men để chế biến cà phê honey. Đây là phương
pháp chế biến thân thiện môi trường, hạn chế chất thải, nước thải và làm cho
giá trị hạt cà phê thương phẩm của Hạnh được bạn hàng đánh giá cao.
Sản xuất cà phê làm thương mại thì thì sành sỏi nhưng đến
khi mở không gian The Yellow Chair, Hạnh mất hàng tháng liên tục tập pha cà phê
đến chuẩn. Lúc đó, mỗi ngày, bã cà phê phải tính hàng yến. Một người bạn là
chuyên gia trong lĩnh vực pha chế hướng dẫn Hạnh đã lắc đầu “Bà học thế này tôi
hết sách dạy rồi”.
Ngay sau cánh cửa màu trắng phía trên có dòng chữ The Yellow
Chair là một không gian trưng bày đậm chất vintage. Góc này là những chiếc ghế
sưu tầm từ Pháp. Góc kia lại là chiếc tủ khảm xà cừ hay chạm khắc, rất hợp lý.
Những cảm giác thu hút thị giác của khách có lẽ là bí quyết để anh bạn họa sĩ
có gu của chúng tôi phải nhắn tin dặn dò rành rẽ như vậy. Đem những cảm giác
này chia sẻ với Hạnh mới biết chồng Hạnh là một kiến trúc sư nội thất. Tự tay
anh ấy chọn lựa từng món đồ đặt vào từng góc. Trong lúc ngồi thưởng thức cà phê
trong tiếng nhạc du dương, tôi flex vài tấm hình. Một người bạn ở Sài Gòn nhắn
tin “Anh đang ngồi ở quán của ông chủ hãng Kim Chi Kim nổi tiếng ở Sài Gòn
đó!”. Khi xây dựng khu biệt thự này, Hạnh mời thợ từ Sa Pa thi công kỹ thuật xếp
đá để không phải sử dụng xi măng. Những bờ tường xếp đá theo kỹ thuật của người
dân tộc Mông sau một thời gian được lấp đầy bằng chất kết dính tự nhiên là đất
đồi Đà Lạt. Vừa vững chắc lại vừa thoát nước tốt trên địa hình có độ dốc lớn
nơi đây.
Lên Đà Lạt, có mấy ngày, thế mà The Yellow Chair được dành hẳn
trọn vẹn một buổi sáng. Trong lúc đội cao niên uống cà phê thì đội trẻ lại say
sưa với đàn chó rất thân thiện mặc dù toàn giống chó có số má. Trong đó, mấy
con Jindo – giống chó săn nổi tiếng của Hàn Quốc lông trắng mũi hồng bắt chim
như thần và một chú Border Collie - đang nuôi bầy con nhỏ. Lúc chia tay, Tôm và
Tép còn được cô Hạnh tặng một chú chó con. Cô Hạnh nói chờ cô tiêm nốt cho bé
mũi cuối cùng rồi sẽ gửi máy bay ra Hà Nội. Một món quà thật đặc biệt cho chuyến
đi lần này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét