5g15 mở mắt chả kịp biết xem mình còn thở hay không đã với tay lấy cái điện thoại.
Mở fb. Hình như đó là dấu nghiện thì phải.
Tin đầu tiên là clip trong một gờ-rúp có đông thành viên. Một phụ nữ xưng là VĐV Đoàn Thị Cúc bị hai người đàn ông đè xuống trói tay. Hai người đàn ông này xưng là bác sĩ nói cô kia là bệnh nhân tâm thần. Ầm ĩ một lúc thì có công an và hai người có thẻ bác sĩ. Nghĩ nhanh đến tin người Việt ùn ùn nhập viện tâm thần vì nghiện fb.
Stop vuốt vuốt chạm chạm.
Bạn xã đi nấu canh ghẹ từ vươn thở.
Vùng dậy tập vài động tác thể dục cho nó có nhịp điệu. Sau đó tập bài dưỡng sinh. Có 21 động tác mỗi thức mà đếm toàn sai. Thỉnh thoảng lại phải dừng để nghĩ xem đến số mấy. Tuổi tác thật là có ảnh hưởng.
Rồi cũng tập hết bài. Trong lúc chờ ráo mồ hôi để đi tắm thì tranh thủ đọc báo nhà. Chụp cái trang nhất để viral trên fb (lại fb). Chấm chấm vuốt vuốt có mấy cái mà đã hơn 7g. Vội vàng ăn sáng. Nhanh kỷ lục. Các cụ bảo người nào ăn nhanh thì số vất vả. Đúng thật 🙂
Trước khi bước ra khỏi nhà nhớ ra là chưa uống thuốc. Lại quay vào đếm cho đủ viên này viên nọ.
Hơi bực.
Cuối cùng là màn tìm chìa khoá xe. Ngày nào cũng nhớ là phải cất chìa khoá xe cẩn thận. Mỗi tội là hôm sau không nhớ hôm trước cất “cẩn thận” vào chỗ nào.
Bực hẳn.
Rồi cũng thấy.
Lại thấy vui vì điều ấy.
Rồi lại phơi phới ra đường chiến đấu với dòng xe cộ đông như quân nguyên suốt 6 cây số giống như mỗi buổi sáng hàng chục năm qua. Mặc kệ bầu không khí Thanh Xuân có đẫm hơi thuỷ ngân hay ko!
Hôm nay là trung thu. Trời mát. Trăng vẫn trẻ mà mình đang già đi.
Happy birthday to me!
Cuộc sống luôn bộn bề rối ren như phông nền tấm ảnh |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét