Nhà giàu khiêng đào thế, nhà khó mó đào dăm.
Bên cạnh những đào bích, đào thế, đào phai bề thế, điệu đà có một loại đào cũng ra chợ tết nhưng rất khiêm tốn, dè dặt. Người ta đặt cho nó một cái tên mộc mạc: “Đào dăm”. Có tên cho bằng chị bằng em nhưng thực ra đây những cành đào vụn được tỉa từ những cây đào “không vào thế”. Bỏ đi thì tiếc công trồng cấy chăm bẵm, nhà vườn tỉa cành, bó thành từng bó nhỏ. Xưa, cánh nhà khó thường chọn mua một bó đào dăm đem về cho căn nhà có chút sắc hồng khi mùa xuân tới. Vì vậy đào dăm dù khiêm tốn vẫn bền bỉ có chỗ ở chợ hoa.
Chơi đào dăm có lợi thế là mang lại cảm giác phóng khoáng. Những
cành đào rời rạc mảnh mai cho chủ nhà cơ hội được trình bày theo ý thích, được
thế hiện cá tính bằng việc phối hợp chọn chiếc bình nào để cắm và lựa thế cho
những cành đào phô hết vẻ đẹp mộc mạc. Điều này những cành đào bề thế, uốn éo
theo một form cố định không thể nào có được.
Đào dăm còn là cứu cánh cho người trồng đào khi giêng hai,
vườn đào chưa bán hết đợt tết thì vẫn có thể mang lại khoản thu nhập đáng kể
vào dịp rằm tháng giêng. Lúc này, chả có ai khuôn đào cây, đào thế về trưng, có
ghé chợ hoa mua đào thì cũng chỉ chăm chăm chọn vài bó đào dăm mang về. Những lọ
đào dăm hiện diện trong nhà vào thời điểm này như một một gạch nối, níu chân
mùa xuân ở lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét